Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

LỜI THƯƠNG CỦA HƯƠNG HỒN ĐẶNG NGỌC VIẾT GỬI HAI CON NHÂN DỊP TẾT TRUNG THU

Nguyễn Đặng Kiến Xương: Sáng nay đi qua nhà anh Đặng Ngọc Viết, thấy hai đứa con anh ấy đang chít khăn tang ngồi trước bàn thờ cha mà lòng tôi đau nhói! Anh ra đi để lại người cha già cựu chiến binh bị chất độc da cam 82 tuổi nằm liệt giường, một người anh trai tật nguyền sinh năm 1969 cũng bị nhiễm chất độc da cam từ người bố và hai đứa con anh còn nhỏ dại. Một đứa con gái 18 tuổi và đứa con trai út mới lên 10. Tết Trung Thu này, có lẽ hai cháu chưa kịp nhận quà Trung thu của cha thì đã phải vĩnh viễn xa cha!

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

CHÙM THƠ NGẮN TRÊN "HỒN DÂN VIỆT FACEBOOK"


Bài Thứ Nhất:

Hai ngày qua, 16 và 17/10/2013, Hương Sơn, quê ngoại của tôi lũ quét đã làm trôi nhiều nhà cửa và tài sản của nhân dân. Nhiều bà mẹ đã khóc vì không còn gì cho con ăn. Nhiều người cha thổn thức không biết rồi đây sẽ lấy gì cho các con đi học. Sách vở quần áo bị cuốn trôi hết rồi! Hỡi những ai còn chút tình dân tộc, nghĩa đồng bào! Chúng ta hãy góp mỗi người một tấm bánh, một gói mì, một chiếc áo trẻ con…để giúp đồng bào Miền Trung bị thiệt hại nặng nề sau trận lũ của cơn bão số 11 vừa qua đã làm 18 người chết, hàng trăm người bị thương và hàng chục ngàn ngôi nhà của dân bị hư hại! Xin trân trọng cám ơn!

TRỜI KHÔNG CHO MẸ ĐÔI TAY!

 Hình ảnh: TRỜI KHÔNG CHO MẸ ĐÔI TAY!

Trời không cho mẹ đôi tay!
Để đêm ôm ấp, để ngày ẵm con
Tháng ngày lòng mẹ héo hon
Bởi con thua thiệt hơn con cháu người!

Không nhà ở, không đồ chơi
Quanh năm góc chợ quê người lầm than!
Có ngày chẳng chút gì ăn
Nhiều đêm mưa lạnh con nằm chiếu gon

Mẹ nào mẹ chẳng thương con
Nhưng nghèo đành phận biết còn kêu ai?
Trời thương năm, tháng qua ngày
Giờ như con chắp đôi tay mẹ nghèo

Đôi tay vuốt má mẹ yêu
Bón cơm cho mẹ những chiều mẹ đau
Nhìn con nước mắt mẹ trào
Hai tay con níu mẹ vào “ôm” con!

Cho dù biển cả lên non 
Tình thâm mẫu tử mãi còn con ơi!
Nguyện cầu Đức Phật, Chúa Trời
Mai sau con mẹ được Người đoái thương!!

Hà Nội, 23/10/2013
Hồn Dân Việt

(Viết dưới bức ảnh sau đây lấy từ internet))
(Viết dưới bức hình một em bé
bón đồ ăn cho người mẹ cụt tay)

Trời không cho mẹ đôi tay!
Để đêm ôm ấp, để ngày ẵm con
Tháng ngày lòng mẹ héo hon
Bởi con thua thiệt hơn con cháu người!

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

NGÀN NĂM ĐẠI TƯỚNG CÒN SỐNG MÃI!

Đặng Huy Văn: Hôm nay, 13/10/2013, suốt ngày ngồi theo dõi đám tang Đại Tướng Võ Nguyên Giáp tại Hà Nội và Quảng Bình mà cảm phục một con người đã sống vị tha với những kẻ đã từng hại mình. Đúng, Đại Tướng là một ông Phật, độ lượng, khoan hoà, nhìn xa trông rộng làm những kẻ tiểu nhân phải xấu hổ, làm kẻ thù của nhân dân phải run sợ, làm ma quỷ phải tránh xa và làm lòng dân được gắn kết lại!

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

XIN VĨNH BIỆT MỘT "DÂN OAN" VĨ ĐẠI!

Chúc Đại Tướng được trở về cõi Phật
Để đêm ngày ngồi gõ mõ cầu kinh
Nhằm hoá giải những mảnh đời oan trái
Trọn trăm năm nhẫn nhịn chịu hi sinh!

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

KHÔNG NGỜ ĐƯỢC GẶP PHƯƠNG UYÊN!

Đặng Huy Văn: Chập tối 24/9/2013, tôi không ngờ lại gặp được hai mẹ con cháu  Phương Uyên ngay giữa lòng Hà Nội. Vậy mà có lúc tôi đã nghĩ, sẽ không bao giờ còn được gặp cháu vì tôi đã tuổi cao sức yếu, chắc gì có thể sống thêm được 6 năm nữa để đợi ngày cháu ra tù mà tìm gặp như bản án sơ thẩm hôm 16/5/2013 đã tuyên. Tôi lại càng không ngờ khi gặp, thấy cháu Phương Uyên xinh đẹp, dịu hiền, chân quê, dễ thương …mà đã phải trải qua gần một năm chịu biết bao nhiêu khổ nhục và bị “bạn tù” đánh đập đến ba lần ngất xỉu trong trại giam Tân An như thế! Gặp tôi, Phương Uyên nhỏ nhẹ: “Ba Linh con dặn ra Hà Nội phải tìm bằng được ông để cám ơn ông đã thương con!” Thực tế, tôi chưa làm được gì đáng để cho cháu phải cám ơn cả. Đêm đó về nhà, tôi đã thức qua đêm để viết phần đầu của bài viết này để tri ân tấm lòng thơm thảo đó của cháu.

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

XIN VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP!

Đặng Huy Văn: Việc ra đi của đại tướng Võ Nguyên Giáp làm chúng ta xót xa về thân phận của một con người đã sống trọn một cuộc đời thanh bạch, giản dị, khiêm nhường, liêm khiết…chứ không như các đồng chí của ông ấy. Ông là một đoá sen có thực giữa một vũng bùn đầy hôi thối và nhớp nhơ!

Tháng 5/1954, đúng là ông Giáp đã cùng các cố vấn cao cấp của Mao Trạch Đông làm nên chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ! Nhưng trong trận đánh ấy, súng đạn chủ yếu là của Trung Quốc, nên ảnh hưởng của các cố vấn Trung Quốc lên sự chỉ huy của ông Giáp đến mức nào thì không ai biết. Chúng ta chỉ được nghe tuyên truyền qua báo đài, nghĩa là chỉ biết qua những lời nói dối mà thôi!

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

BẮC MIỀN TRUNG BÃO VỪA VÀO

Đặng Huy Văn: Hôm qua, 30/9/2013, cơn bão số 10 vừa đổ bộ vào Bắc Miền Trung làm 9 người bị thiệt mạng và hơn chục người khác bị mất tích, gây tốc mái và sập hàng ngàn nhà cửa, hai đập bị vỡ…thiệt hại tới hàng trăm tỷ đồng. Mới cơn bão trước đó vừa làm 5 người bị chết trôi thì tôi về quê. May hôm tôi về, 22/9/2013, trời nắng đẹp. Vậy mà chỉ vài ngày sau lại bão về! Miền Trung quê hương ơi! Sao người phải chịu nhiều khổ đau như thế? Phải chi, trong chiến tranh núi rừng dãy Trường Sơn đã bị “đốt cháy” và sau 1975, lại bị tàn phá quá nặng nề, nên nay thiên nhiên đang quay lại trừng phạt con người?