PHÚC ĐÌNH
(Kính viếng
hương hồn mẹ dấu yêu)
Đêm đêm nghe tiếng mẹ ru
Câu thơ xưa của Nguyễn Du xé lòng!(1)
Nhiều ngày gạo hết, khoai không
Em thơ khát sữa đêm đông nối dài!
Đớn đau thay một sáng mai
Nhìn ra thân mẹ treo ngoài mái hiên
Cả nhà hoảng hốt gào lên
Cắt dây hạ mẹ xuống nền nhà ngang
Chúng con đốt lửa vội vàng
Hà hơi thổi ngạt thắp nhang khấn trời
Mẹ mau sống lại, mẹ ơi!
Năm con thơ dại ai người dưỡng nuôi?