ĐẶNG HUY VĂN
(Những ngày buồn chán nằm bệnh viện)
Hà
Nội mùa đông lung linh nắng
Vàng tươi phố xá bỗng reo cười
Ôi nhớ những mùa đông quá vãng
Đói cơm rách áo nước mắt rơi!
Vàng tươi phố xá bỗng reo cười
Ôi nhớ những mùa đông quá vãng
Đói cơm rách áo nước mắt rơi!