Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

VIẾT CHO BỐ KÍNH YÊU...


Khi con lớn lên mái tóc bố đã ngả màu
Màu của gió sương và màu của một thời gian khổ
Qua buổi chiến chinh đầy hy sinh và máu lửa
Bố đã trở về bên mẹ, bên con…


Khi con cất tiếng khóc chào đời là khi niềm vui của bố được tăng thêm một nửa
Hạnh phúc nhỏ nhoi không thể có ở những ngày xưa
Dù chiến tranh không còn nhưng khó khăn thì vẫn luôn còn đó
Bởi bao nhọc nhằn còn chất chứa trên vầng trán bố những nếp nhăn...

Đến tận bây giờ con vẫn không khỏi băn khoăn
Tại sao bố lại có nghị lực phi thường đến vậy
Vượt bao gian nan và tự mình đứng dậy
Để có một mái nhà, một hạnh phúc cùng với một niềm tin

Những năm còn bé thơ con đã được nhìn
Giọt nước mắt bố lăn trên gò má gầy sạm nắng
Trải bao vất vả, gian nan và cay đắng
Bố vẫn thương các con phải chịu khổ, chịu nghèo…

Mồ hôi bố rơi và nước mắt cũng rơi theo
Làm lụng quanh năm mong đàn con bớt đói
Bố mỉm cười khi con bi bô biết nói
Con nói rằng :“Con yêu bố đến hết cuộc đời con”

Bố ơi! Bố ơi!
Những năm tháng khó khăn nay chắc đã không còn
Nhưng con biết mình luôn phải vươn lên và cố gắng
Để niềm vui của bố được nhân lên và không còn lo lắng
Vì con đã trưởng thành và biết quý trọng giá trị của thời xa vắng ngày xưa...


Con gái yêu
Huyền Nhím

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét