Đặng
Huy Văn: Ngày
20/11/2014 vừa rồi, nhân dịp kỷ niệm 50 năm ngày vào trường đại học, anh chị em
cùng lớp đại học của chúng tôi đã tổ chức một chuyến du ngoạn tới Làng Cổ Đường
Lâm, thị xã Sơn Tây, Hà Nội để viếng Lăng Vua Ngô Quyền, thăm Đền Thờ Phùng Hưng,
viếng Mộ nhà ngoại giao cương nghị Giang Văn Minh và “dãy duối ngàn năm tuổi”
nơi ngày xưa quân sĩ của Ngô Quyền đã dùng để buộc ngựa. Sáng cuối thu nắng đẹp
và mát mẻ đã làm cho chúng tôi cảm thấy như được hòa hồn mình vào hồn non nước
Đường Lâm linh thiêng. Đặc biệt, tôi đã trào nước mắt trước Ngôi Lăng nhỏ thó
xưa cũ của vị Anh Hùng Dân Tộc Ngô Quyền, người con vĩ đại của núi sông với chiến
thắng Bạch Đằng Giang đã kết thúc một ngàn năm Bắc Thuộc của các chế độ phong
kiến Phương Bắc đối với Dân Tộc Việt Nam ta.
Ra
về, tôi cứ băn khoăn không hiểu vì sao tôi đã sống và làm việc ở Hà Nội tới hơn
50 năm rồi mà chưa một lần nào được trường đại học hay phường quận nơi tôi ở tổ
chức cho thầy trò đi viếng Lăng Vua Ngô Quyền mà chỉ tổ chức vào viếng lăng Hồ chủ
tịch? Tại sao Lăng của vị Anh Hùng Dân Tộc vĩ đại Ngô Quyền, người đã giải
phóng dân tộc ta thoát khỏi ách đô hộ một ngàn năm Bắc Thuộc của các triều đại
phong kiến Phương Bắc lại không được tu bổ tôn tạo cho tương xứng với công lao
của Người để đồng bào cả nước vào viếng thăm, mà lăng của Hồ chủ tịch, người đã
có công đuổi Phương Tây đi và rước Phương Bắc vào nước ta thêm một lần nữa lại
được xây dựng đồ sộ và tốn kém hàng tỷ đô la như thế?
Đầu
năm 2012, lần đầu tiên được mời lên thăm Đường Lâm, tôi đã viết bài “Đầu Xuân
Vãn Cảnh Đường Lâm”(1) trong
đó đã nói đến Lăng Ngô Vương và một số di tích lịch sử của Làng Cổ Đường Lâm. Lần
này, tôi xin được trân trọng gửi tới quý vị độc giả đôi điều trăn trở về hiện
tình đất nước khi tôi quỳ khấn lạy trước Lăng Ngô Vương và những điều tôi cảm
nhận được từ hồn thiêng của Đức Vua như những lời nhắn nhủ cùng con cháu mai
sau của Vua Ngô Quyền, một “Người Con vĩ đại của Dân Tộc Việt Nam”.
MUÔN ĐỜI TẠC DẠ GHI LỜI NÚI SÔNG!
(Lời khấn và cảm nhận trước Lăng Ngô
Vương vĩ đại)
Ngàn năm Bệ Hạ nằm đây
Thưa Ngô Vương,
hỏi thời này lạ chưa?
Người đần thì được làm vua
Học hàm học vị
bán mua dễ dàng
Cúi luồn hơn hẳn tài năng
Bạc vàng trên cả
họ hàng người thân
Kẻ gian rao giảng nghĩa nhân
Những người
chính trực thì gần nhà giam
Lọc lừa chễm chệ cửa quan
Dân lành khiếu
kiện kêu oan nối đời
Ngai vàng chót vót thích ngồi
Giặc Tàu giày
xéo giống nòi mặc ai!
Ngô Vương có nhớ những ngày
Ngàn năm Bắc Thuộc
đọa đày cần lao
Núi xương, sông máu đồng bào
Ghi danh tên tuổi
biết bao anh hùng
Mà giờ chúng đổ xuống sông
Để xây nên vị “anh
hùng thân Mao”
Thờ điện lớn, viếng lăng cao
Ngày ngày rước
đón đồng bào ghé thăm
Mà quên Lăng Mộ ngàn năm
Thờ Ngô Vương chốn
Đường Lâm xứ Đoài!!!
Tàu
kéo vào giúp những ai?
Phải chăng để
giúp giống loài sói lang
Tham lam cố giữ ngai vàng
Cho bầy bán nước
Việt gian lụy Tàu
Mà quên Bắc Thuộc khổ đau
Ngàn năm giày
xéo đồng bào trời Nam
Khiến Ngô Quyền uất hờn căm
Làm nên trận Bạch
Đằng Giang lẫy lừng(2)
Trước Lăng kính lạy anh hùng
Chỉ cho dân Việt
chặng đường tương lai!
Vua
rằng, còn đất còn trời
Còn dân tộc Việt
còn người đồng tâm
Chống Tàu truyền kiếp ngoại xâm
Đập tan bè lũ
buôn dân hại người
Trăm năm chỉ một lần thôi
Khi vận nước đến
nhất thời đứng lên
Phá cùm gông đập xích xiềng
Quyểt giành quyền
sống thiêng liêng mỗi người
Đuổi về rừng lũ đười ươi
Bao năm giày xéo
giống nòi Việt ta!
Và thêm, hỡi giặc Hán Hoa!
Chúng bay hãy
xéo về nhà làm ăn
Để cho dân Việt kết đoàn
Đứng lên xây lại
giang sơn đẹp giàu
Trường-Hoàng Sa trả ta mau
Nếu không muốn bị
dìm vào Biển Đông
Diên Hồng khai hội non sông
Năm Châu con Lạc
cháu Hồng về đây
Cùng nhau đoàn tụ sum vầy
Tự Do, Dân Chủ…tương
lai rạng ngời!
Ngô Vương ơi cám ơn Người
Muôn đời tạc dạ
ghi lời núi sông!
Hà Nội, 29/11/2014
Đặng Huy Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét