Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

MỘT BÀI THƠ VỀ CCRĐ CỦA NHẠC SĨ VĂN CAO

        ĐỒNG CHÍ CỦA TÔI

        Người ta các đồng chí của tôi
        Treo tôi lên một cái cây
        Đợi một loạt đạn nổ
        Tôi sẽ dẫy như một con nai con
        Ở đầu sợi dây
        Giống như một nữ đồng chí
        Một anh hùng của Hà Tĩnh


        Tôi sẽ phải kêu lên
        Như mọi chiến sĩ bị địch bắn
        Đảng Lao động Việt Nam muôn năm
        Cho mọi người hiểu khi tôi chết
        Vẫn còn là một đảng viên
        Cho mọi người hiểu khi tôi chết
        Máu của tôi vẫn còn là máu của Việt Nam
        Ở dưới gốc cây có các cụ già các bà mẹ
                                               đã nuôi cách mạng
        Các em nhỏ từ ba tuổi đứng nhìn tôi
                                                             dẫy chết
        Có mẹ tôi
        Ba lần mang cơm đến nhà tù
        Hãy quay mặt đi
        Cho các đồng chí bắn tôi

        Tôi sợ các cụ già không sống được
        Bao năm nữa
        Để nhìn thấy xã hội chủ nghĩa
        Của chúng ta.
        Chết đi mang theo hình đứa con
        Bị bắn
        Tôi sợ các em còn nhỏ quá
        Sẽ nhớ đến bao giờ
        Đến bao giờ các em hết nhớ
        Hình ảnh tôi bị treo trên cây
        Bị bắn
        Hãy quay mặt đi
        Cho các đồng chí bắn tôi…
        Nước mắt lúc này vì Đảng nhỏ xuống
        Dòng máu lúc này vì Đảng nhỏ xuống
        Đảng Lao động Việt Nam muôn năm
        Đảng Lao động…

        Nhạc sĩ Văn Cao
                   (1956)
          (Nguồn: Nguyentrongtao.org)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét