Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

VÀI LỜI NHẮN GỬI PHƯƠNG UYÊN

Đặng Huy Văn: Chị Nguyễn Thị Nhung mẹ của cháu Phương Uyên tầm tuổi con tôi, nên tôi xin phép được coi cháu Phương Uyên như là một đứa cháu ngoại. Hai hôm nay ngồi xem các Video Clip về phiên toà phúc thẩm tại Long An và các lời phát biểu của cháu Uyên sau khi được trả tự do, tôi rất khâm phục. Cháu còn nhỏ tuổi mà đã tự bào chữa được cho mình như thế là rất thông minh và can đảm. Nhưng, với một tâm hồn sáng trong như thiên thần ấy, sống với loài người trong một xã hội đầy bất trắc này, cháu còn phải học tập, rèn luyện và phấn đấu rất nhiều để trở thành một NGỌN CỜ YÊU NƯỚC nhằm tập hợp thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc đấu tranh chống giặc Tàu ngoại xâm và bè lũ tham nhũng nội xâm hôm nay. 

Tuy nhiên, những thế lực đã bắt bớ và giam giữ Phương Uyên vừa rôi đang mặc thường phục vào tận hang cùng ngõ hẻm để trả thù trong bóng tối những người vì chính nghĩa đã làm mất mặt chúng trong phiên toà vừa qua tại Long An. Vậy số phận của cháu Phương Uyên liệu có được an toàn khi đã được trả tự do không? Xuất phát từ những băn khoăn đó mà tôi đã viết bài này để nhắn gửi tới cháu Phương Uyên, xin kính nhờ các trang mạng xã hội chuyển hộ tới cháu. Tôi nghĩ, gia đình và bản thân Phương Uyên phải luôn luôn cảnh giác và bảo trọng trước thế lực mặc quần áo thường phục bất thường này và chính chúng ta cũng bớt tung hô cháu đi kẻo làm phiền cái “dái ngựa” đang bị đau ấy. 

VÀI LỜI NHẮN GỬI PHƯƠNG UYÊN 

Uyên ơi con là thiên thần! 
Trên trời bay xuống muôn phần đẹp tươi 
Phải chi ghen tị nụ cười 
Mà phường "yêu nước" quyết vùi dập hoa? 

Ba trăm ngày lẻ xót xa 
Bị giam trong trại nhớ nhà nhớ quê 
Hôm nay mẹ đón con về 
Với cô chú bác giữa quê hương nghèo 

Lưng đồi ngàn gió thông reo 
Đây Hàm Thuận Bắc nắng chiều nghiêng say 
Đất trời Bình Thuận hôm nay 
Tương lai non nước mai ngày đợi con! 

Đêm nay con ngủ cho ngon 
Để bù mười tháng hao mòn trong lao 
Mỗi lần thăm thấy xanh xao 
Thương con mẹ chẳng đêm nào ngủ yên 

Mẹ Nhung kêu cứu mọi miền 
Đến đâu cũng gặp bạn hiền con ơi 
Dân nghèo còn khắp nơi nơi 
Dần dà mẹ hiểu những lời của con 

Sống mà không biết nước non 
Không yêu dân tộc hỏi còn sống sao? 
Biẻn Đông đang bị giặc Tàu 
Phá thuyền cướp cá đồng bào chết oan! 

Quê hương nay bọn quan tham 
Trấn đất cướp ruộng việc làm không cho 
Nhiều vùng nheo nhóc trẻ thơ 
Nuôi con không đủ, bơ vơ mẹ già! 

Hôm nay con đã về nhà 
Tĩnh tâm, dưỡng sức rồi ra làm đồng 
Để con hiểu được nghề nông 
Ba sương một nắng cha ông truyền đời 

Có học mới vọc nên người 
Phải mua sách vở về ngồi học ngay 
Học để biết mình là ai 
Cứu dân càng phải có tài nghe con! 

Nhiệt tâm ông biết con còn 
Mà không kiến thức chỉ tròn zê rô 
Không chừng phá hoại cơ đồ 
Nếu con xông xáo cầm cờ tiên phong 

Dân ta một cổ mấy tròng 
Bởi phường ít học nằm trong chính quyền 
Chỉ lo ky cóp bạc tiền 
Mà quên đất nước trăm miền khổ đau 

Lời ông nội dặn thuở nào 
Phải yêu cô bác đồng bào con ơi 
Trời cho chỉ một kiếp đời 
Sống sao cho xứng con người có nhân!

Ở đời tự giữ lấy thân
Bởi người ích kỷ hại nhân còn nhiều 
Thương con ông dặn một điều
Phải luôn bảo trọng chớ liều nghe con! 

Hà Nội, 18/8/2013 
Ts. Đặng Huy Văn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét