Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

NHỚ QUÁ DANIELLA ƠI!

Đặng Huy Văn: Mùa hè năm 1984, tôi đang làm nghiên cứu sinh tại Viện Hàn Lâm Khoa Học Bulgaria thì tình cờ quen một nữ nghiên cứu sinh người Bulgaria đến từ Khoa Vật Lý trường Đại Học Tổng Hợp Sofia tên là Daniella, 28 tuổi. Cô ấy rất xinh đẹp với mái tóc cắt ngắn màu hạt dẻ và cặp mắt xanh biếc là con gái của một vị giáo sư làm việc tại Viện Hàn Lâm. Chúng tôi thường lên trang trại nhà cô ấy dưới chân núi Vitosha, Sofia chơi vào thứ bảy và chủ nhật. Thỉnh thoảng tôi giúp cô ấy trong việc lập trình máy tính cho đề tài của mình, còn cô ấy thì giúp tôi học thêm môn tiếng Bul. Đến mùa đông, núi Vitosha ngay tại thủ đô Sofia với những bông tuyết rơi ngày này qua ngày khác đã gắn kết chúng tôi trong những buổi đi trượt tuyết từ trên núi xuống. Điều làm chúng tôi tâm đầu ý hợp là cả hai đều rất thích một chế độ có tự do, dân chủ thực sự. Ba của cô ấy là một vị giáo sư từng giảng dạy nhiều năm ở Pháp trở về.

Ngày 10/11/1989(*), Daniella đã cùng bạn bè và các sinh viên của mình đi biểu tình lật đổ chế độ cộng sản độc tài và một thời gian sau, chế độ Dân Chủ, Tự Do tại Bulgaria đã ra đời. Ngày nay, Bulgaria đã trở thành một quốc gia thuộc Liên Minh Châu Âu, có chế độ chính trị ổn định và người dân đã thực sự có quyền đi bầu cử tự do để chọn ra người lãnh đạo của mình. Nhân dịp 25 năm ngày chế độ độc tài tại Bulgaria sụp đổ, tôi viết bài này để bày tỏ lòng biết ơn một người bạn Bulgaria tốt bụng và gửi gắm niềm tin tưởng vào tương lai. Tôi tin rằng, một chế độ Tự Do, Dân Chủ rồi đây sẽ được ra đời trên đất nước Việt Nam như đã từng hiện diện hơn 20 năm qua trên quê hương Bulgaria của Daniella thương nhớ.

NHỚ QUÁ DANIELLA ƠI!

Anh nhớ em
Mùa đông Sofia tuyết phủ
Gió hú từng cơn tuyết rơi đầy
Vai áo ai thương nhớ
Má em hồng
Vương tuyết trắng Vitosha
Mắt xanh ngời, môi thắm đỏ
Daniella!

Ngày ấy Việt Nam
Nghèo đến xác xơ em đâu biết!
Anh nói về quê hương mình
Em cứ nghĩ đó là thời phát xít
Được má em kể cho nghe
Về một thuở xưa xa
Trong Thế Chiến thứ Hai
Trên đất Bulgaria

Daniella ơi!
Ba mươi năm qua rồi
Bây giờ em đi đâu
Hay vẫn ở Sofia?
Anh nhớ em
Nhớ cồn cào da diết!
Như nhớ mùa đông
Mái nhà em trắng tuyết
Nhìn thoáng qua
Tưởng ngọn núi Vitosha
Ôm trọn đôi má hồng
Môi chín mọng
Kiêu sa!

Nhớ quá Daniella ơi!
Những lần theo em
Đi trượt tuyết
Anh bị ngã nhiều
Để em dìu thấm mệt
Rồi hai đứa dắt tay nhau
Đi về phía chân đồi
Tuyết trắng từng bông
Theo chiều gió buông rơi

Giờ này em ở đâu
Trên Bulgaria
Đất nước của Tự Do?
Như thuở hai đứa mình
Từng khát khao ao ước
Lật đổ chế độ độc tài
Đang xéo giày dân tộc
Cho hai nước chúng ta
Thoát cộng sản Nga Xô
Để chọn lãnh đạo nước nhà
Bằng cuộc bầu cử tự do

Nhưng tại Việt Nam hôm nay
Anh đang phải đợi chờ từng phút
Để mong được tự do
Chọn hiền tài cho đất nước!
Ôi! Sướng quá quê hương em
Có dân chủ, tự do rồi!
Hỏi Việt Nam đến bao giờ?
Mới được thế
Em ơi!

Dẫu xa xôi
Nơi góc bể chân trời
Thời gian trôi 25 năm
Sau chiến thắng
Anh vẫn dõi theo Bulgaria
Vì một tương lai xán lạn
Của Dân Chủ, Nhân Quyền
Trên Tổ Quốc của chúng ta
Để Daniella thành đóa hồng
Đỏ rực Vitosha!

Để Bulgaria hôm nay
Thành một Việt Nam ngày mới
Vì quyền sống con người
Vang khúc khải hoàn ca!

Hà Nội, 8/12/2014
Đặng Huy Văn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét